-
Nhắc nhở
Nhắc nhở Tôi đi tim tôi Tôi không thực hữu… Bao kiếp gánh chịu Nỗi đau đọa đày 😭 Bây giờ thấu hiểu Buông xã an nhiên. Đối với trói phiền Vô tâm tự tai. Chớ dại…. 😁 Nhắc nhở. Hạ 2024
-
Ngỡ.
Ngỡ. Đêm nghe gió gọi cửa… Ngỡ là Em ghé thăm. Dưới bóng sáng trăng rằm Ngỡ là Em dứng đợi. Khi cơn đau vời vợi… Ngỡ là Em ở bên. Trong những khoản dịu êm. Mới biết mình … Chiếc bóng! Thường hỷ Lê Niên 1990
-
CÓ THỂ
CÓ THỂ Có thể cỏ cây vốn vô tình Thế mà đẫm lệ giữa đêm thanh Cũng như Anh cứ xa vắng thế Ai luống đau thương dạ chẵng đành… Có thể có ngày em sẽ đi Rồi anh cũng vậy ,có hơn chi. Muôn dòng sông phải trôi về biển Quy luật xưa nay có khác gì… Có thể tình đời vốn khắc khe Trêu ngươi,ngăn cách ước hẹn thề Bao đời giòng lệ tình tuôn chảy Làm suối tơ vương mộng sơn khê… Có thể trăng gầy theo thời gian Lang thang gió hát với mây ngàn Tình si , muôn thuở còn nguyên vẹn Là áng tình…
-
TÌNH ANH
TÌNH ANH Như chiếc lá thu bay Không vang lên tiếng động Em vào trong cõi mộng Lúc nào Anh chẳng hay… Nhớ mái tóc nào bay Liêu trai theo chiều gió Nhớ dáng ai ngồi đó Mơ màng cùng biển xanh Nhẹ nhàng và mong manh Yêu khi nào chẳng biết Chỉ thấy lòng tha thiết Chờ đợi và nhớ mong Em ơi! Em hiểu không Khi Tình yêu gõ cửa Không thể nào chọn lựa Tính toán và so đo. Yêu là hiến dâng cho Người mình yêu tất cả Yêu là cơn điên lạ Một đời ta tìm ra. Gần gũi và cách xa Tình Anh luôn…
-
KHỎA THÂN
KHỎA THÂN Em khỏa thân cùng nắng Nắng lóng lánh xôn xao Khỏa thân cùng biển biếc Biển vuốt ve ngọt ngào Khỏa thân với mây cao Mây thẩn thơ mơ mộng Khỏa thân cùng gió lộng Gió sững sờ ngất ngây Em khỏa thân ngày ngày Thanh xuân thì con gái Đêm mộng mơ vụng dại Khỏa thân cùng không gian Hoa khỏa thân nắng vàng Trăng khỏa thân đây đó Cuộc đời đầy sóng gió Khỏa thân cùng con tim… Tôi trở về bên Em Tình khỏa thân chân thật Mang hương tình ươm mật Khỏa thân cùng yêu thương Cuộc sống nhiều vấn vương Một đời chưa…
-
HUẾ
HUẾ Huế mấy trăm năm Vương Đế Ta mấy ngàn năm nhớ thương Những khi trăng về Vỹ Dạ Hương Giang thổn thức mờ sương… Vân lâu – trầm tư trước Huế Lặng nhìn thế sự đổi thay Đại Nội – ôm lòng cổ độ Rêu phong sắc muộn tháng ngày. Dáng Ai mang hình của Huế Mà sao Thiên Mụ dõi tìm… Ngự bình – tự tình kể lể, Nam Giao – hoài vọng mông mênh. Lăng tẩm chìm trong nguyệt lạnh Hồn nào mộng ảo chơi vơi… Ngẩn ngơ tìm đồi Vọng cảnh Tịnh tâm – nước ngắm …hoa cười… Còn chi…Ta còn chi nữa …? Chỉ Ta…
-
HỎI XUÂN TÌNH
HỎI XUÂN TÌNH Xuân về hoa khoe sắc Em ơi! Tròn mộng chưa? Trăng lẵng lơ vằng vặc Cõi tình mãi đu đưa… Thanh thanh trời biên biếc Gió ru nắng vàng thưa Mưa theo mây trở lại Rủ nhau về chốn xưa… Em theo tình vời vợi Thời gian úa nhạt nhòa Ta làm Mai chờ đợi Mộng về được trổ hoa… Mùa xuân theo thời đến Đôi ta vẫn cách xa Chờ mùa xuân nào tới Tình ta mới chan hoà… Thanh xuân thì có hạn Xuân tình rất bao la Em là Đào mộng mị Ta là mai thiết tha… Ươm tình mai nở rộ Mở lòng…
-
THIỀN CA
THIỀN CA Nếu Ai hỏi về Thiền Ta cúi đầu lặng yên Ô! Vầng mây bàng bạc Giỡn đùa cùng nhân duyên Ai đi tìm Gíac Ngộ Ai muốn được tịch nhiên Trông kìa mây đỉnh núi Vẫn ngàn năm siêu thiền Pháp giới ! Pháp giới ơi ! Tâm ta chính là ngươi Hai ta cùng lãng đãng Mênh mang trôi giữa đời. Vô sự tùy duyên thôi, Vô thường đã ngộ rồi Trò hề nơi trần thế Muốn nối tiếp hay thôi ? Phiền não để trong đầu Trói buộc cùng khổ đau Do ta giữ lấy nó Xã bỏ – thì vô cầu… Muôn sự không thực…
-
TRĂN TRỞ
TRĂN TRỞ Hiện hữu ở cõi đời Nợ Trời từng hơi thở Rong ruổi bao phố chợ Nợ đất mỗi bước đi Trong cuộc sống mê si Ta nợ Em tình ái Mỗi sáng nghe gà gáy Nợ đời chuyện áo cơm Giữa danh vọng thiệt hơn Nợ bao năm đèn sách Đêm đêm Em hờn trách Nợ nhau tình gối chăn… Những lúc gặp khó khăn Nợ bạn bè tình nghĩa. Khi cuộc đời mai mĩa Nợ thế thái nhân tình. Giữ lối sống nguyên trinh Trả nợ đời rất khó Em yêu – Em có rõ Tâm tình của Ta chăng? Thu 1995.
-
NỬA…
NỬA… Em cho Ta- nửa tình hờ Ta ôm ấp mãi bến bờ tình yêu . Em cho Ta – nửa nắng chiều Trong sương khói mộng đìu hiu gọi buồn. Em cho Ta – nửa nụ hôn Nửa lây lất nhớ ,nưả hờn chân mây. Em cho Ta – nửa đắm say Để Ta gậm nhấm đắng cay mộng lòng. Em cho Ta – nửa long đong Để Ta hụp lặn giữa dòng trần gian Em cho Ta – nửa muộn màng Cho Ta tiếc nuối địa đàng xa xưa… Yêu Em biết mấy cho vừa Chỉ cho một nửa – còn chừa cho ai…? Thu 1997