-
Thơ Tình Cuối Mùa Thu-Xuân Quỳnh
Thơ Tình Cuối Mùa Thu Xuân Quỳnh Cuối trời mây trắng bay Lá vàng thưa thớt quá Phải chăng lá về rừng Mùa thu đi cùng lá Mùa thu ra biển cả Theo dòng nước mênh mang Mùa thu và hoa cúc Chỉ còn anh và em Chỉ còn anh và em Là của mùa thu cũ Chợt làn gió heo may Thổi về xao động cả: Lối đi quen bỗng lạ Cỏ lật theo chiều mây Đêm về sương ướt má Hơi lạnh qua bàn tay Tình ta như hàng cây Đã bao mùa gió bão Tình ta như dòng sông Đã yên ngày thác lũ. Thời gian…
-
Một tình yêu .Xuân Diệu
Một tình yêu Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất Đem cho em kèm với một lá thư Em không lấy là tình anh đã mất Tình đã cho không lấy lại bao giờ. Thư thì mỏng như suốt đời mộng ảo Tình thì buồn như tất cả chia ly Xếp khuôn giấy để hoài trong túi áo Mãi trăm lần mới gấp lại đưa đi Em xé như lòng non cùng giấy mới Mây dần trôi hôm ấy phủ sơn khê Thôi thôi nhé, hoa đã sầu dưới đất Cười trên cành sao được nữa em ơi! Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất Đem cho em…
-
Xuân Không Mùa. Xuân Diệu
Xuân Không Mùa Một ít nắng, vài ba sương mỏng thắm, Mấy cành xanh, năm bảy sắc yêu yêu Thế là xuân. Tôi không hỏi chi nhiều. Xuân đã sẵn trong lòng tôi lai láng. Xuân không chỉ ở mùa xuân ba tháng; Xuân là khi nắng rạng đến tình cờ, Chim trên cành há mỏ hót ra thơ; Xuân là lúc gió về không định trước Đông đang lạnh bỗng một hôm trở ngược, Mây bay đi để hở một khung trời Thế là xuân. Ngày chỉ ấm hơi hơi, Như được nắm một bàn tay son trẻ Xuân ở giữa mùa đông khi nắng hé; Giữa mùa…
-
BUỒN…
Buồn Nguồn: Huy Cận, Lửa thiêng, NXB Đời nay, 1940 Đã chảy về đâu những suối xưa? Đâu cơn yêu mến đến không chờ? Tháng ngày vùn vụt phai màu áo Của những nàng tiên mộng trẻ thơ. Rụng những chùm tên mấy độ bông; Phai hàng nhật ký chép song song; Chàng trai gối mộng trên trang sách Tỉnh thức, mùa xuân rụng hết hồng. Đời mất về đâu, hỡi tháng, năm? Xuân không mọc nữa với trăng rằm! Chẳng bao lâu ngủ sầu trong đất, Vĩnh viễn mùa đông lạnh chỗ nằm. Nay hẵng còn đây ấm mặt trời, Mà sao lòng lạnh tuyết băng rơi? U sầu chắc hẳn…
-
Đừng nghĩ nhiều
Đừng nghĩ nhiều Thôi đừng nghĩ, đời có nhiều cánh cửa Khép cánh này thì cánh khác mở ra Hạnh phúc vốn từ sỏi đá nở hoa Có gì đâu mà buồn, mà tủi. Thôi đừng nghĩ, một đời người rong ruổi Rồi cũng qua, cũng cát bụi quay về Hà cớ gì phải chấp nhặt, nhiêu khê Chuyện bên lề cứ xem như không biết. Thôi đừng nghĩ, có gì mà tha thiết Kẻ ở người đi li biệt vốn chuyện đời Sống vẹn tròn và lòng thấy thảnh thơi Ở lại, rời đi cũng vui mừng hoan hỉ. Thôi đừng nghĩ, có gì đâu mà nghĩ Tri kỷ…