Thân đau yếu là để dạy cho Tâm biết Vô Thường !!
Thân đau yếu là để dạy cho Tâm biết Vô Thường !!
TT. Thích Tánh Tuệ (Như Nhiên)
Namo Sakya Muni Buddha
Thân đau yếu là để dạy cho Tâm biết Vô Thường!!
– Thân thể đau yếu, bệnh tật là để tâm khởi lên sự chán ghét thế gian và có tác dụng làm sụp đổ các hy vọng . Tâm điên đảo, vọng tưởng chạy theo đủ thứ suy nghĩ là để giúp cho chúng ta thấy rõ cái đam mê, cái tham ái vào bản ngã.
Thân biến đổi là để dạy cho tâm bài học về vô thường, buông bỏ hý luận và mọi tham cầu. Thân đau yếu là để cho tâm thấy rõ được những sự bất toàn nằm ngay ở đây, việc tu là ngay từ thân mà đi vào chứ không phải những vọng tưởng, hý luận cao xa, nói gió nói mây, thiên đàng hay địa ngục. Tất cả đều nằm ở cái thân này, quay về mà hiểu rõ cái thân đau yếu này như thế nào ! Thân là để chỉ bày cho tâm biết, pháp thật sự nằm ở đâu. Chúng ta lúc khỏe mạnh, coi thường cái thân này mà để cho tâm phóng túng, đến khi thân hoại thì tâm tán loạn vì không biết quay về, bám víu và xử lý cái gì, ở đâu và như thế nào ?
– Khi khỏe mạnh, tâm có đủ thứ tham muốn, vọng tưởng. Khi đau yếu và bất an, tâm chỉ có một ước nguyện là thân thể này được khỏe mạnh và bình an. Tất cả mọi vọng tưởng, mơ ước cao xa và hão huyền lập tức tan biến, thay vào đó chỉ có một mong muốn, ước nguyện đó là khỏe mạnh. Vì thế, thân bệnh không phải là khổ đau, mà là một liều thuốc đắng để thức tỉnh tâm thức. Ngay nơi thân này mà thận trọng, ngay nơi thân này mà giữ gìn và chú tâm , ngay nơi thân này mà an định quan sát. Mất sự hiểu biết những gì đang diễn ra nơi thân này, đó thật sự là một đáng tiếc trên con đường tu học. Tâm không hiểu rõ cái thân này, chính vì vậy, đau đớn và khổ nhọc về thân thể là để tâm thức quay lại và hiểu biết rõ hơn về cái thân này.
– Thân có thể bệnh, nhưng tâm thì không. Bởi tâm hiểu rõ được bệnh từ đâu mà đến. Lo lắng, buồn đau, sợ hãi và giận hờn là liều thuốc độc cho tâm có nguồn gốc từ thân thể bất an. Nếu thấy rằng thân bất an là để cho tâm hiểu rõ vô thường, hiểu càng rõ thì sự buông bỏ, sự lìa xa các bám chấp càng dễ xảy ra. Các nỗi đau về thể xác là một phần hư hoại của cuộc sống, nó xảy ra thì cứ để cho nó xảy ra, tùy cơ mà ứng biến và cốt yếu là làm sao cho tâm không loạn. Vì tâm không loạn cho nên được an ổn vậy !
Ngồi Lại Với Mùa Thu
Lắng lòng nghe một chiếc lá rơi
Mùa Thu vừa đến nhẹ bên đời
Chiều phai, giọt nắng còn vương đọng
Như thầm tiếc nuối một ngày trôi..
Mới vừa xuân, thoáng đã vào thu
Tháng năm chìm khuất rặng sương mù
Bốn mùa thấp thoáng qua ngày mộng
Vô thường chưa mỏi gót phiêu du…
– Lắng lòng nghe.. tiếng của dòng sông..
Buồn, vui, thương, ghét.. cuộc long đong.
Sóng tình chưa phút nao dừng lại
Viễn xứ.. nào ai biết.. tại lòng!
– Dĩ vãng trôi, tương lai cũng trôi..
Giấc mơ thành hiện thực đầy vơi!
Hiện thực kết nên ngày lịch sử
Rồi Lịch sử tìm.. mây trắng trôi…
Lắng lòng nghe hơi thở mùa thu
Ngừng theo tiếng gọi của tâm tư.
Hồ thu viên sỏi vừa rơi nhẹ
Đã thấy nghìn trùng xa cõi Như…
Khép làn mi, khép cửa thời gian..
Nghiêng bên dòng nước thấy dung nhan…
Ngày mai có thể không hề đến
Chiếc lá vừa rơi…Mộng đã tàn!!…
Như Nhiên -TTT