Bé không vin, cả gãy cành
Bé không vin, cả gãy cành.
Bé không vin cả gãy cành” (*)
Dạy con nhân đức Trời dành phúc cho
Người ta như thể cái kho
Chứa lời vàng ngọc thì cho là giầu
‘Chứa rơm chứa rạ’ trong đầu
Không nuôi mối mọt cũng sầu tối tăm…
Nhỏ thời dạy bảo khuyên răn
Lớn thời giữ đức tu thân mới bền
Thép do tôi luyện mà nên
Khánh chuông nhờ đúc mà thêm tiếng rền
Con người cũng có căn nguyên
Phải đâu vô cớ vô duyên giáng trần
Nhớ câu “Phản bổn quy chân” (**)
Biết: Chân-Thiện-Nhẫn muôn phần quý thay!…
(*) Thành ngữ: Cổ nhân thường nói: “Bé không vin cả gãy cành” ý tứ nhằm ví von việc dạy dỗ con trẻ giống như uốn một cái cây. Lúc cây còn non mới có thể uốn nắn, còn khi cây đã lớn rồi thì dù muốn uốn cũng không thể được nữa vì cành đã cứng, uốn ắt sẽ gãy. Tục ngữ Việt cũng có câu: “Dạy con từ thuở còn thơ…” là vậy.
(**) “Phản bổn quy chân”: Câu này nguyên được giảng trong Phật Pháp.
Đăng tải dưới sự đồng ý của tác giả